Thứ Hai, 12 tháng 3, 2018

SỐNG LẠI TỪ CÕI CHẾT

🏠 Đăng ký xem kênh ở đây: https://goo.gl/qQyJyu

👀 Link xem toàn bộ video về nhân quả tại đây: https://goo.gl/pY7kLC

📞 Facebook: https://goo.gl/CE5ro9

💐 link sách: Kho truyện: https://www.slideshare.net/Nhanqualuanhoi

💚 Thư viện download: https://goo.gl/B9JC8K

💚 Link lưu truyện dạng text: http://nhanqualuanhoilinhung.blogspot.com

💚 Khuyến khích các bạn share, copy, đăng kênh khác. Bên mình đã mở giấy phép, bạn không lo vấn đề bản quyền.

Thang Sính sống ở Lật Thủy, Trung Quốc, khi còn là thư sinh thì sống
trong gia đình rất nghèo nàn thiếu hụt nhưng với mẫu thân thì chí hiếu không ai
sánh bằng.

Một ngày nọ Sính bị bệnh chết, sau đó thấy quỉ tốt đến cùng với vài người bắt
đi. Trên đường đi bỗng gặp Quán Thế Âm Đại Sĩ, Sính vui mừng khôn xiết bèn chạy
đến bạch với Đại Sĩ cảnh mẹ già không ai phụng dưỡng và tỏ bày việc mong được
sống lại. Đại Sĩ bèn nói với hai quỉ tốt:

“Người này là một người con chí hiếu, các ngươi không được tự do bắt. Hơn nữa
trước đây người này có một lần đi thuyền đến Nhu Cao, trên thuyền có một thiếu
nữ tuyệt đẹp nhưng tâm tính thích gần đàn ông nên ra vẻ cười cợt, và cố tâm lại
gần quyến rũ người này trên thuyền.

Nhưng người này đã nghiêm sắc mặt quở trách. Các ngươi phải biết chỉ một việc
ấy thôi đã là một tiền trình để đạt được những điều lớn, nên mau mau hoàn hồn
người này về dương thế.”

Quỉ tốt bèn thưa:

“Kính bạch Đại Sĩ, người này chết đã nhiều ngày, tử thi đã phân

rã, bây giờ mà hồi dương thì làm sao được nữa.”

Đại Sĩ lập tức bảo Thiện Tài Đồng Tử đi đến Tây Thiên lấy bùn Mâu ni đem về.
Nhìn thấy vậy, hai quỉ tốt nói với hồn của Sính rằng: “Vì Bồ Tát thấy Ông gặp
sắc mà không động tâm nên Ngài đến đây để cứu độ Ông , vậy Ông nên từ đây phát
tâm thâm tín Phật pháp, siêng làm thiện sự. Ông nên biết nhân tâm ngày nay hiểm
độc

quá nhiều, quỉ thần dò xét rất nghiêm, mỗi mỗi đều ghi vào sổ bộ. Thế nhân ít
có người hồi tâm hướng thiện, ai ai cũng đều chạy theo phú quí công danh, nhưng
Ông phải biết con người mới sanh ra mọi việc đều đã định, những sổ bộ ghi chép
các điều thiện ác của chư Thần nếu mau thì chỉ trong một tháng đã thọ báo, khỏi
cần đợi đến kiếp sau mới có báo ứng.”

Thiện Tài Đồng tử đi ba ngày đến Tây Thiên mới đem bùn Mâu Ni về. Màu sắc bùn
ấy như màu gỗ chiên đàn, mùi hương thơm ngào ngạt. Bồ Tát bảo Thiện tài cùng
với hồn Sính về nhà thì quả nhiên tử thi đã mục rã. Lúc ấy hồn Sính nhìn thấy
mẹ già bên cạnh đang giọt lệ tuôn rơi khóc than thảm xiết vì chết đã bảy ngày
nhưng không biết lấy gì để tẩn liệm. Thiện Tài Đồng Tử liền đến

bên cạnh tử thi, dùng bùn Mâu Ni trét vào ba lớp, mùi hôi thối chẳng mấy chốc
dần dần bay mất, tử thi bắt đầu có sanh khí như người sống. Thiện Tài Đồng Tử
bèn bảo hồn Sính, đi từ nơi miệng mà vào, tức thì tử thi bổng sống lại, cựa
động tay chân.

Mẫu thân của Sính thấy vậy kinh hồn khiếp vía, la hét như người

cuồng. Láng giềng nghe tiếng la kêu thất thanh nên vội vàng chạy đến thì thấy
Sính đã ngồi dậy, quì gối bên Mẹ mà thưa:

“Con được sống lại. Xin Mẹ đừng sợ!” Nói xong thì thuật lại duyên cớ cầu xin Bồ
Tát gia hộ, cho sống lại để báo đáp thâm ân của Mẹ già và nhờ Quán Âm Bồ Tát
cứu độ mà đựơc hồi sanh.

Sính còn thuật lại những lời Đại Sĩ dạy bảo phải trì các giới, không tham lam,
không dâm dật, không sát hại sanh mạng, không ăn mặn, không uống rượu và bảo
rằng tương lai sẽ có công danh.

Sính sau khi sống dậy thì vâng theo lời dạy của Bồ tát giữ nghiêm và thực hành
các giới.

Về sau quả nhiên vào niên hiệu Thuận Trị nhà Thanh, năm Mậu Ngũ, Sính thi đậu
Tiến Sĩ nhưng với sắc tài, danh lợi xem như nước lã, không hề quan tâm.

Mẹ con vẫn ở trong túp lều tranh, thờ tượng Phật, ngày ngày trường trai niệm
Phật, tùy duyên làm mướn để nuôi Mẹ qua ngày. Đến lúc Mẹ Ông mãn phần thì có vị
quan ở Tỉnh đem chuyện hiếu hạnh của Sính tâu lên triều đình, nhà Vua nghe xong
thì hết lòng

khen ngợi và hạ lệnh cho Sính đến Chơn Đình làm tri huyện.

Sính không dám trái mệnh nên phải vâng lời đi nhậm chức, ngày thì lo việc quan
đến chiều tối thì tụng Kinh lễ Phật, sống độc thân đến lúc già. Ngày cuối đời,
Ông vẫn ở nơi huyện đường, an nhiên niệm Phật thệ thế.



(Trích Từ Nhạc Vân Kiến lục)
Link
Xem Video


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét