Thứ Hai, 12 tháng 3, 2018

THOÁT CHẾT HY HỮU NHỜ RÙA BIỂN

Nói về sự tình ở thế
gian, thì có nhiều điều lạ lùng ngoài sức tưởng tượng của con người . Xưa kia,
một gia đình họ Trần nọ có 3 người, nhà ở ngay tại bờ biển, sống bằng nghề đánh
bắt cá ở ven bờ. Cuộc sống vừa đủ của họ cứ êm đềm trôi qua cho đến khi cậu con
trai trong nhà là Trần Khắc chuẩn bị lấy vợ.

Do nhà gái yêu cầu sinh lễ cao nên cha của Trần Khắc là Trần Vũ vô cùng lo
lắng, nghĩ cách kiếm tiền để mua sính lễ cưới vợ cho con trai.

Thế rồi ông quyết định rủ một người trong thôn là Lưu Tam mạo hiểm đi ra vùng
biển xa bờ đánh cá hiếm, với mong muốn kiếm được nhiều tiền hơn.

Ngày hôm đó, hai người Trần Vũ và Lưu Tam rời bến ra biển đánh bắt cá. Đến
trưa, bầu trời đang cao xanh, nắng chang chang, thì đột nhiên sắc trời dần u
ám, tiếng sấm rền liên tục, gió lớn và mưa không biết từ đâu cuồn cuộn ập đến.

Con trai Trần Khắc và vợ của Trần Vũ là Liễu Thị không khỏi lo lắng, cứ nhìn ra
biển chờ Trần Vũ trở về. Chờ tận cho đến lúc chạng vạng tối, thì mới thấy có
tiếng người kêu cứu.

Trần Khắc liền đánh thuyền ra cứu, thì phát hiện người này chính là Lưu Tam,
liền hỏi tin của cha mình. Lưu Tam sắc mặt đau buồn, thở dài nói: “Thuyền bị
sóng đập vỡ, tôi nếu không ôm được khúc gỗ này, thì chắc là đã không thể sống
tới bây giờ. Lúc đó tôi nhìn thấy anh Trần bị sóng cuốn xuống biển, e rằng…”.

Lưu Tam nói vừa dứt lời, thì Liễu Thị chết lặng người, mặt tài nhợt, ngất xỉu
ngã xuống đất. Trần Khắc dìu mẹ vào trong nhà xong, đợi cho đến khi mưa tạnh
hẳn, lập tức lên thuyền chèo ra ngoài biển tìm cha.

Dưới ánh trăng lờ mờ, Trần Khắc cứ thế chèo thuyền lênh đênh trên biển, cho đến
lúc mệt lả ngủ thiếp đi lúc nào không hay biết.

Trong lúc ngủ, Trần Khắc bỗng nhiên mơ thấy một chiếc quan tài nổi ở giữa biển,
người nằm trong đó chính là cha mình, và ở bên dưới là một đàn rùa biển bơi
xung quanh đẩy chiếc quan tài đi. Cảnh tượng này ập vào mắt Trần Khắc rất thật,
rất rõ ràng.

Sau khi tỉnh dậy, Trần Khắc nhớ lại giấc mơ thì cảm thấy vô cùng thương tâm,
tiếp tục chèo thuyền đi tìm cha. Cứ như thế liên tiếp hai ngày, Trần Khắc vẫn
không tìm thấy một chút dấu vết nào của cha, đành tuyệt vọng quay về.



Sau khi Trần Khắc trở về, Liễu Thị ở nhà thì vẫn hướng ra biển ngóng trông,
khóc đỏ hai con mắt, dù biết là rất mong manh, những vẫn hy vọng Trần Vũ sẽ trở
về. Còn Lưu Tam từ khi trở về, không hiểu sao biệt tăm biệt tích không thấy đến
hỏi thăm tin tức của Trần Vũ.

Nhưng đến ngày thứ ba, đột nhiên Trần Khắc thấy có vật gì đang trôi dạt trên
biển, liền vội lên thuyền chèo ra đó để xem. Khi đến gần Trần Khắc mới phát
hiện đó là một chiếc quan tài, mà nó lại giống hệt như chiếc quan tài mà anh đã
mơ thấy.

Bên dưới là rất nhiều rùa biển đang bơi đẩy chiếc quan tài về ở phía trước.
Trần Khắc tiến đến nhìn vào trong, thì thấy chính là cha mình, đang thờ hổn hển
không còn chút sực lực nào.

Trần Khắc ngay lập tức đưa về nhà, Liễu Thị thấy chồng sống sót trở về vừa vui
sướng vừa xót thương không ngớt khóc, nhẹ nhàng chăm sóc giúp chồng hồi sức.
Sau đó Trần Khắc mời đại phu đến cắt thuốc chữa trị, và chỉ sau vài ngày sắc
mặt của Trần Vũ hồng hào trở lại.

Tin Trần Vũ sống sót trở về được lan truyền khắp thôn xóm, nhưng trong khi ai
cũng vui mừng vì sự sống sót thần kỳ của Trần Vũ, thì Lưu Tam sau khi nghe
chuyện, mặt lại trắng bệch.

Nguyên lai là khi Trần Vũ và Lưu Tam rời bến, thuyền bị sóng lớn dội vào đập
vỡ, Lưu Tam vì để bảo mệnh cho mình, đã ôm lấy khúc gỗ duy nhất trên thuyền và
đạp Trần Vũ xuống biển, vì biết khúc gỗ sẽ chìm nếu cả hai người đều bám vào.
Nhưng ông ta lại không ngờ rằng Trần Vũ vẫn có thể sống sót trở về.

Cuối cùng, Lưu Tam bị nha dịch bắt đi, hắn đã thừa nhận tất cả.

Trần Vũ sau khi tỉnh dậy, vô cùng cảm kích đàn rùa biển đã cứu mạng mình. Ông
kể ra mọi người mới vỡ lẽ.

Nguyên là mấy năm trước đây, Trần Vũ đã cứu một con rùa biển bị thương dạt vào
bờ, không ngờ trong đúng thời khắc nguy hiểm, chú rùa biển kéo từ đâu đến chiếc
quan tài, lại dẫn theo cả đàn đến cứu mạng mình.

Chuyện rùa biển cứu người xưa nay được dân gian lưu truyền lại quả thực không
ít. Đó chính là những câu chuyện chân thực để nhắc nhở chúng ta về đạo lý
“thiện hữu thiện báo”, hơn nữa vạn vật đều có linh, người cứu vật một mạng thì
vật ắt sẽ không quên ân tình.
https://youtu.be/mGHwRjrk8v8

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét