Đăng ký xem kênh ở đây: https://goo.gl/qQyJyu
Link xem toàn bộ video về nhân quả tại đây: https://goo.gl/pY7kLC
Facebook: https://goo.gl/CE5ro9
link sách: Kho truyện: https://www.slideshare.net/Nhanqualuanhoi
Thư viện download: https://goo.gl/B9JC8K
42. TỰ ĐỐT PHƯỚC MÌNH
Lý Đăng là một nho sinh có tài, đã thi đỗ Giải Nguyên lúc mười tám tuổi. Về sau tiếp tục đi thi lên cao, nhưng thi mãi trượt mãi, đến tuổi năm mươi, vẫn chẳng đỗ được Tiến Sĩ.
Lý Đăng bèn đến tìm một vị Pháp sư cao tay họ Diệp để nhờ hỏi nguyên nhân. Pháp sư liền nhập định, đưa hồn đến chỗ Văn Xương Đế Quân . Đế Quân sai thư lại cầm sổ đến, chỉ rõ:
“Khi Lý Đăng sanh ra, được định rằng mười tám tuổi đậu Giải Nguyên, mười chín tuổi sẽ đỗ Trạng Nguyên. Hai mươi tuổi sẽ làm Hữu Thừa Tướng. Nhưng chỉ vì sau khi thi đỗ Giải Nguyên, hắn đã ngấm ngầm dòm ngó, chòng ghẹo gái hàng xóm. Cô ta cự tuyệt, chuyện tà hạnh không thành công, hắn lại ngược ngạo, kiếm cớ cáo giác, vu hại khiến cho cha cô ta bị đi tù. Do chuyện này, công danh bị chậm trễ mười năm, thứ hạng từ Trạng Nguyên bị giáng xuống hàng Nhị Giáp.
Kế đó, lại lấn chiếm nền nhà của anh mình, dẫn tới chuyện kiện cáo. Công danh lại bị đẩy lui lại, trễ mười năm, thứ bậc đỗ đạt giáng xuống Tam Giáp.
Sau đó, trong khách điếm tại Trường An, lại làm chuyện dâm bôn với một người đàn bà nhà lành, công danh lại bị chậm trễ mười năm nữa.
Nay lại lén lút tằng tịu với con gái nhà hàng xóm, làm việc dâm ác chẳng hối cải, tài lộc hoàn toàn bị tước sạch, sắp tới hạn kỳ chết rồi!”
Pháp sư trở về thuật lại, Lý Đăng xấu hổ, hối hận, không bao lâu thì chết.
Nhận định:
Lý Đăng nếu sớm sanh lòng hối hận, tu đức để chuộc oan khiên, ắt sẽ đậu Trạng Nguyên, làm Tể Tướng, Nếu chẳng được vậy, lỡ làm quấy một lần, về sau chẳng tái phạm nữa, ắt đối với chuyện đỗ đạt hiển vinh, hãy còn được hưởng một nửa. Thế mà cứ tái đi tái lại, hết tội này đến tội khác, đến mức cuối cùng, công danh, chức tước mất hết.
Thú vui dâm tà, chỉ là khoái lạc ngắn ngủi, so với công danh khoa bảng chẳng bằng một phần vạn; thế mà đem đổi sự phú quý suốt cả một đời bằng niềm vui sướng trong chốc lát, há cũng chẳng phải là quá sức ngu muội ư ?
Ôi! Người đỗ Trạng Nguyên sẽ làm Tể Tướng, trong mấy trăm năm chỉ thấy một, hai người! Do tạo chuyện sai quấy không đáng ấy, mất sạch chẳng còn sót gì!
Huống chi những người khác, phước quá khứ chẳng bằng một phần vạn Lý Đăng, nếu lại cũng tạo nghiệp giống như Lý Đăng, tôi sợ rằng vị thần chưởng quản tài lộc chưa chắc đã chỉ phạt thứ bậc đỗ đạt thấp hơn, mà còn lắm thứ nguy hại hơn nhiều! Những kẻ tài cao học rộng trong hiện thời, đến tận tuổi già vẫn nghèo túng, khốn đốn, hãy nên tự xét những chuyện đã làm để xem có phải là đã phạm vào loại tội nghiệp này hay chăng?
https://www.facebook.com/photo.php?fbid=2035878096691514&set=g.565482133571947&type=1&theater&ifg=1
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét